"Đi thôi." Lâm Thâm hít sâu một hơi, rồi chậm rãi thở ra, "Tranh thủ lúc bọn chúng chưa hoàn toàn phát cuồng xông lên, chúng ta mau đi tìm Lục Nguyên An và những người khác."
Điền Tùng Kiệt gật đầu, nhẹ bước chạy tới mở cửa.
Ai ngờ hắn vừa hé một khe cửa, liền như thấy gì đó mà trợn tròn mắt, lập tức đóng cửa lại.
Lâm Thâm nhíu mày, hạ giọng hỏi: "Sao vậy?" "Có người..."




